Đời kể ra cũng buồn cười thật,
Người ta biết cách tạo duyên để gặp được nhau, biết cách thả thính để đối phương thương nhớ mình, biết cách trò chuyện để mình trở lên lôi cuốn, biết cách làm mới mình để tạo giá trị trong mắt đối phương, biết cách chốt hạ để đối phương xuất hàng, biết cách tạo ra điểm rơi để mình trở thành người không thể thay thế… ấy thế mà sau khi cưới thì não gần như bị tẩy trắng, hầu hết tất cả những gì đã làm khi yêu tự nhiên mất sạch.
Ví dụ đơn giản:
Lúc yêu thì cấm không được đụng chạm thì cứ lao vào như kẻ đói ăn lâu ngày, chả ai dậy cũng biết. Đến khi cưới thì gần gũi là điều nên làm thì lại lạnh nhạt, thậm chí lại phải bỏ tiền ra để học, thế là làm sao?
Ngay cả vấn đề giao tiếp, lúc yêu thì thỏ thẻ nhẹ nhàng thế, thấu hiểu và lắng nghe là vậy, đến khi cưới rồi lại nói “em không biết nói gì, vợ chồng cứ mở mồm là cãi nhau..”. Thậm chí lại phải học lại từ đầu về cách giao tiếp sao cho hoà hợp