Bạn có đặt ra câu hỏi tại sao không?
Tại sao ta đau?
Điều gì khiến ta đau?
Sao ta gặp họ?
Sao vấn đề của họ khiến ta quan tâm?
Sao cứ phải là người đó?
Điều gì khiến ta và họ có mối liên hệ?
Khi mảnh linh hồn gắn lên càng nhiều thì dù cho người đó đi đâu? Làm gì? Cũng khiến ta bị lệ thuộc.
Nếu đó là sự chia ly về mặt thể xác bạn sẽ rất nhớ
Nếu đó là sự chia ly về mặt tinh thần bạn sẽ rất tuyệt vọng. Dù cho thời gian trôi đi thì nỗi đau đó cũng không tan biến hết.
Ví dụ như mối tình đầu sẽ khiến người ta khó quên. Vì thời điểm đó các mảnh linh hồn của bạn trao đi nhiều. Nhưng các mối tình sau thì đỡ hơn.
Bạn từng nghĩ bạn khóc vì thương, vì yêu hay vì nhớ họ sao?
Ồ NO!
Mà bạn thương xót cho các mảnh linh hồn của mình đang gắn lên họ mà chưa kịp hay chưa có cách nào bồi hoàn lại thôi. Càng gần, càng thương thì càng lỡ trao đi nhiều.
Kinh ngạc chưa!
Bạn chỉ ngừng đau xót khi bạn kéo lại các mảnh linh hồn đó thông qua quy trình TỰ CHỮA LÀNH! Bạn trao đi thì chỉ có bạn mới kéo về được.
Sự xuất hiện của bất kể mối quan hệ nào đều có ý nghĩa chữa lành và giúp cho linh hồn tiến hoá sâu sắc thông qua các trải nghiệm có tính đa chiều kích.
Nhưng đôi khi linh hồn mải chơi mà rơi vào hố đen của vô minh nên chưa kịp nhận ra bài học. Linh hồn không kết nối kịp sẽ dễ rơi vào trạng thái tuyệt vọng, hụt hẫng khi nghịch cảnh đến.
Ta dễ bị đổ lỗi, phán xét, oán hận cho một ai đó đã tác động lên sự đau đớn của ta.
Nhưng khi ta hiểu điều này, ta sẽ yêu thương họ hơn, dễ dàng chấp nhận và bao dung cho họ hơn. Bởi bạn làm họ đau chính là làm bạn đau.