Bạn thử nghĩ lại xem trong cuộc tình của mình, mỗi khi đối diện với khủng hoảng mối quan hệ thì bạn sẽ là người chủ động tiến đến cầu hoà mặc cho người ấy lạnh nhạt, thờ ơ, thậm chí xua đuổi bạn?
Hạ cái tôi xuống bạn chấp nhận hết, cả khi cái gọi là “nhục” ấy văng vẳng bên tai bạn.
Bạn nhủ lòng mình “phải tiến lên để kết thúc mọi thứ” cho nhà cửa yên ấm trở lại.
Người Hùng bên trong bạn mạnh mẽ hơn bao giờ hết, thậm chí có những lúc không dễ dàng. Người ấy đấm, đá, cáu, gắt, xúc phạm, chửi bới bạn, lăng mạ bạn.. bạn vẫn bám mục tiêu của mình.
Bạn liên tục nói lời xin lỗi chân thành ngay cả khi bạn không sai.
Bạn ôm người ấy thật chặt mặc cho người ấy buông tay.
Kết quả là ai lì người ấy thắng, tất nhiên bạn không thua. Người ta gọi đây là “THUA TRÊN THẾ THẮNG”. Bạn đã có hạnh phúc mà từ bỏ đúng.
(Câu hỏi là: Được mấy người chọn điều này? Trong đời bạn làm bao nhiêu lần là Người Hùng?)
Hay bạn là người luôn chờ đợi đối phương lại gần mình?
Bạn tỏ ra không cần họ nhưng trong lòng lại mong họ hơn bao giờ hết?
Mặc dù ăn ngủ không ngon, sống thấy vô vị, mệt mỏi nhưng nhất định bạn sẽ chiến đấu đến cùng?
Bạn muốn ra lệnh trừng phạt họ vì không tôn trọng bạn? vì làm bạn tổn thương? vì khiến bạn đau khổ?
Bạn muốn họ thấm thía cảm giác không được bạn quan tâm và yêu thương?