Buổi tối chồng con không về nhà, con phải làm sao? Cô gái hỏi vị hòa thượng.
Con không cần quan tâm, cũng không cần hỏi. Anh ta đã là người trưởng thành, có thể tự khống chế hành vi của bản thân. Chỉ cần anh ta không lái xe khi uống rượu say, thì ta tin tưởng rằng anh ta sẽ có nơi tá túc yên ấm - Hòa thượng trả lời.
Cô gái: Nếu như anh ta ở cùng với người khác thì con phải làm sao?
Hòa thượng: Vẫn là câu ta nói với con đó, con không cần quan tâm, cũng không cần hỏi.
Cô gái: Nhưng việc đó sẽ làm tổn thương đến con, con sẽ cảm thấy rất đau khổ và tức giận.
Hòa thượng: Con tức giận hay đau khổ đều là sai. Bởi vì con xem chồng con như một thứ sở hữu của riêng mình, không cho phép chia sẻ với người khác, nên con mới đau khổ. Vì con chưa đủ tốt hoặc anh ta nhất thời mất đi lý trí nên anh ta mới đi tìm người khác và lạnh nhạt với con, điều đó đã khiến con tức giận.
Cô gái: Vậy con phải làm thế nào?
Hòa thượng: Vẫn là câu ta nói với con đó, con hoàn toàn không cần quan tâm, cũng không cần hỏi. Thậm chí, con không cần phải đau khổ hay tức giận, hãy coi như chưa từng phát sinh chuyện gì.
Cô gái: Nhưng con không làm được như thế.
Hòa thượng: Con làm không được chứng tỏ con đã đánh mất bản thân mình.
Cô gái: Có nghĩa là sao ạ?
Hòa thượng: Chồng con không phải là tất cả cuộc sống của con. Khi chồng con ngoại tình, con liền không muốn ăn, không muốn uống và không thiết sống, vậy con có còn là chính con không?
Cô gái: Vậy con biết phải làm sao?
Hòa thượng: Rất đơn giản, con muốn ăn gì thì ăn, muốn mặc gì thì mặc, muốn đi đâu thì đi, muốn làm gì thì làm, đừng vì chuyện đó mà bỏ bê những việc khác. Tóm lại, con hãy làm cho cuộc sống của bản thân trở nên ý nghĩa hơn, bởi vì không phải vì anh ta nên con mới được sinh ra, và con cũng không phải vì anh ta mà sống.