Trước ngày dự sinh nửa tháng, chị đột nhiên đau bụng dữ dội. Nghĩ mình trở dạ đẻ, chị bảo bác giúp việc gọi xe đến viện gấp. Suốt dọc đường chị gọi điện cho anh nhưng đầu dây bên kia không bắt máy. Chị nhắn, nhắn cho anh nhiều lắm rằng chị sắp sinh, chị muốn anh vào viện với chị nhưng không một tin nhắn hồi âm…
Lúc lên bàn đẻ, tay chị vẫn cầm điện thoại. Và rồi cuối cùng cũng có tin nhắn của chồng, nhưng không là tin nhắn ảnh chồng chị đang trong khách sạn với cô thư ký trẻ, nóng bỏng. Cô ta nhắn cho chị câu mà chị đau thấu tâm can: “Chị cứ lo đẻ đi, chồng chị đã có em chăm cho rồi”.
Lúc chị đối mặt với cái chết, chuyện sinh đẻ thì chồng chị lại đang vui vẻ bên người đàn bà khác. Tại sao anh lại ngoại tình, phản bội chị như thế? Anh đã quên những gì anh nói trong ngày cưới với chị rồi sao? Hay anh hết yêu chị rồi? Cuộc sống giàu sang làm anh thay đổi, anh cũng giống như bao người đàn ông khác “Giàu đổi bạn, sang đổi vợ kia?”.
Trong đầu chị biết bao nhiêu suy nghĩ xuất hiện, chị đau, chị uất, hụt hẫng vì chồng. Nhưng vì con, chị sẽ tạm quên việc đó, cố gắng bình tâm nhất có thể để sinh con. Chị khó đẻ, lại cộng thêm tâm lý nên phải mất 3 tiếng đồng hồ chị mới sinh được bé.
Tỉnh dậy, thấy bố mẹ chồng, bố mẹ đẻ, chồng ở bên cạnh lo lắng chị cười nhẹ và muốn ôm lấy con. Là một bé gái, nó thật giống bố, nhìn thấy chị nó đã nhoẻn miệng cười. Con bé thật đáng yêu và là món quà vô giá của chị, cho chị thêm động lực, dũng khí lúc này.
Anh dường như không biết gì về tin nhắn cô nhân tình đã gửi cho chị, nghĩ chị không biết chuyện. Anh tỏ ra quan tâm, lo lắng cho chị. Chị chỉ cười hỏi nhẹ.
– Lúc đi đẻ, em có gọi cho anh nhưng không được. Anh bận gì à?
- Xin lỗi vợ, lúc đó anh đang họp với đối tác. Anh để điện thoại im lặng nên không để ý vợ à. Họp xong, xem điện thoại, nghe điện thoại mẹ gọi về vợ đẻ anh vào viện với vợ ngay nè.
- Anh bận họp với đối tác à? Chắc đối tác quan trọng của công ty lắm anh nhỉ?
– Ừa, đối tác quan trọng em ạ.
Nghe câu trả lời từ anh, chị đau thắt tim can. Anh lại nói dối chị, nói dối một cách trắng trợn như thế đấy. Bình tâm như chưa có chuyện gì xảy ra, chị cố gắng nhẫn nhịn để chăm con, hồi phục sức khỏe. Thế nhưng điều làm chị đau hơn cả là sự trơ trẽn của tình nhân của anh, khi mỗi ngày anh đến với cô ta, cô ta đều gửi anh và nói những câu đả kích chị. Còn anh, anh vẫn nói dối vợ, vẫn tỏ ra yêu thương, chăm lo cho mẹ con chị.
Một tháng sau sinh, chị gần như trầm cảm, ít nói, hay khóc và thấy giận chồng mình vô cùng. Chị biết chuyện này nói ra hoặc làm ầm lên thì chẳng ra sao cả vì xấu chàng hổ ai. Chị quyết định tìm đến chuyên gia tâm lý, và nhận được lời khuyên từ họ.
Sau vài buổi rãi bày tâm sự, nói ra nỗi đau của mình chị đã biết mình phải làm gì khi chồng ngoại tình. Chị chăm chút bản thân mình nhiều hơn, nói chuyện với chồng nhiều hơn và hay tâm sự với anh về chuyện con cái, chuyện vợ chồng ngày xưa lập nghiệp khó khăn thế nào.
Còn cô bồ của chồng, chị chỉ lặng lẽ nhắn lại: “Cảm ơn em đã gửi hình ảnh em ngoại tình với chồng chị, chị không biết có nên công khai những bức ảnh này lên mạng xã hội không?”. Ngay lập tức chị nhận được lời xin lời xin lỗi rối rít của của ả và hứa sẽ rời xa anh ngay lập tức chỉ vì hành động ngu ngốc của cô ta.
Chị cười bình thản và không ngờ hôm sau cô ta nộp đơn nghỉ việc, cắt đứt liên lạc với chồng chị. Chị thì ôm chồng thật chặt mà nói bóng gió với anh:
“Em nghe đâu cô thư ký của anh cặp kè với người có gia đình, bị vợ chị ta đánh ghen nên phải bỏ xứ mà đi anh ạ”.
Chồng cô nghe xong giật mình thon thót, mà nói lảng sang chuyện khác còn chị thì thủ thỉ với chồng:
- Anh ạ, thời gian qua em đã không biết yêu thương, vun vén hạnh phúc gia đình mình đúng cách. Em xin lỗi về điều đó, từ giờ em sẽ luôn nói lời yêu thương anh, quan tâm anh hơn và không khiến anh có cảm giác cô đơn nữa. Anh không giận em chứ?
-Vợ ngốc này, anh mới là người có lỗi với vợ chứ? Vì bận việc, anh đã không quan tâm được vợ nhiều, không ở bên vợ lúc em sinh đẻ. Anh xin lỗi. Từ nay anh sẽ về nhà ăn cơm cùng mẹ con em, sẽ không làm điều gì khiến em phải buồn nữa.
Sau lần đấy, anh dường như đã thay đổi. Tối nào cũng tranh thủ về nhà ăn cơm với vợ, cùng vợ chăm con và trân trọng vợ hơn. Nhiều lúc nhìn anh và con ngủ, chị khóc, khóc vì suýt nữa chị đánh mất hạnh phúc, tổ ấm này nếu nổi điên lên mà đánh ghen.
Thật may thời điểm đó chị đã bình tâm, biết cách giải quyết vấn đề hôn nhân tốt nhất. Anh ngoại tình một phần cũng là lỗi do chị khiến anh cảm thấy cô đơn, “bỏ đói” anh trong một thời gian dài như thế.
Hạnh phúc thật mong manh nếu như cả anh và chị không coi trọng, không biết giữ gìn. Chị đã cứu vãn được cuộc hôn nhân của mình bằng sự thông minh, sự bình tĩnh cần có ở một người vợ. Còn anh, sau này biết vợ đã biết tất cả anh lại cảm thấy cảm phục, thương vợ hơn. Anh có một người vợ hiểu chuyện, đáng trân trọng như vậy mà suýt chút nữa vì người thứ 3 mà anh đã tự đạp đổ hạnh phúc mà 2 người đã cố gắng xây dựng, gìn giữ bao năm.